Thái Linh dịch
Quả bom sẽ nổ trong quán ăn lúc
mười ba giờ hai mươi.
Bây giờ mới là mười ba giờ
mười sáu phút.
Vài người còn kịp ăn,
vài người kịp đi ra.
Kẻ khủng bố đã đến bên kia
đường.
Khoảng cách này bảo vệ hắn
trước mọi cái xấu
và cảnh y như trong phim:
Người phụ nữ mặc áo khoác
vàng, đang bước vào.
Người đàn ông đeo kính râm,
đang bước ra.
Những cậu trai mặc quần bò,
đang tán chuyện.
Mười ba giờ mười bảy phút
bốn giây.
Gã thấp bé này may mắn, đang
ngồi lên xe máy,
còn gã cao kều thì đang bước
vào.
Mười ba giờ mười bảy phút
bốn mươi giây.
Cô gái, đang bước đi đeo nơ
xanh trên tóc.
Nhưng bỗng dưng bị cái xe buýt
che mất.
Mười ba giờ mười tám phút.
Không thấy cô gái nữa.
Cô ta có ngu ngốc đến mức bước
vào quán hay không,
còn phải xem họ sẽ khiêng ra những gì.
Mười ba giờ mười chín
phút.
Không có ai bước vào.
Không có ai bước vào.
Thay vào đó, một gã hói béo
bước ra.
Nhưng hình như gã tìm gì trong
túi áo và
lúc mười ba giờ hai mươi kém
mười giây
gã quay lại vì đôi găng tay quèn
ấy.
Mười ba giờ hai mươi.
Thời gian lê thật chậm.
Thời gian lê thật chậm.
Có lẽ là bây giờ.
Chưa phải bây giờ.
Đúng, là bây giờ.
Quả bom, đang nổ.