Thái Linh dịch
Khi tất cả phụ nữ được đưa
đến
đã bị cạo đầu hết
bốn công nhân dùng chổi
làm bằng cây đoạn để quét
và gom tóc
Dưới các tấm kính sạch bóng
là tóc cứng quèo của những
người bị ngạt chết
trong lò hơi
trong tóc ấy có những chiếc
trâm
và những chiếc lược ngà
Những mái tóc không được ánh
sáng thấu qua
không bay tung trong gió
không có bàn tay nào vuốt nữa
không chạm mưa hay những đôi
môi
Trong thùng lớn rối bời
những mớ tóc khô
của những người chết vì hơi ngạt
những mớ tóc khô
của những người chết vì hơi ngạt
và bím tóc xám
cái đuôi chuột bé xíu thắt nơ
mà ở trường các cậu bé hư
vẫn giật.
(bài thơ được tác giả viết năm 1948 sau khi thăm bảo tàng Auschwitz)
(bài thơ được tác giả viết năm 1948 sau khi thăm bảo tàng Auschwitz)