Wisława Szymborska
Giờ đêm chuyển sang ngày.
Giờ trở mình trằn trọc.
Giờ của những người đương tuổi ba mươi.
Giờ vòng tay đất mẹ ôm ta đã rời rã buông lơi.
Giờ bị quét phăng dưới tiếng gà gáy sáng.
Giờ gió lạnh thổi về từ những vì sao đã tắt.
Giờ có-gì-còn-lại-phía-sau-ta.
Giờ trống trải.
Rỗng không, vô vị.
Đáy tận cùng của mọi canh giờ.
Không có ai dễ chịu lúc bốn giờ.
Nếu đàn kiến vui vẻ vào giờ ấy -
ta chúc mừng cho kiến đi thôi. Và hãy để năm giờ sang tới
nếu ta còn phải sống tiếp trên đời.
(Thái Linh dịch)
3 comments:
cảm ơn chị Thái Linh, sáng nay em cũng bừng tỉnh vào cái khoảnh khắc này
Good readinng
Post a Comment