Saturday, 26 January 2013

Thơ những ngày mất ngủ



Anh đâu rồi, yêu thương của em,
Trong những tháng ngày này dài quá!
Ngực rạn vỡ vì những lời xa lạ
Làn da buồn băn khoăn...

Em nhớ anh mỗi phút bảy mươi lần
Năm giác quan, nỗi nhớ là thứ sáu
Những da diết len trong từng mạch máu
Chảy về đâu cũng chạm phải yêu thương.

Tựa cánh chim chung thủy với không gian
Tựa nhành hoa lặng thầm cùng mặt đất
Em nhớ anh, cũ xưa như sự thật
Em nhớ anh, tinh khôi như sự sống trên đời.

Em vẫn nghe đâu đó tiếng anh cười
giữa phù phiếm, đam mê và minh triết...
Em thầm gọi mà anh nào hay biết,
Sa mạc, bầu trời, hơi ấm của em!

Khi ngày dài, đêm cũng dài thêm
Thu lại sang, lá vàng vì mất ngủ
Màn hình trắng như tận cùng nỗi nhớ
Anh đâu rồi, yêu thương của em?

Thái Linh