Wednesday, 27 July 2016

Hoa sen (Rabindranath Tagore)



(Thái Linh dịch tặng Phan Thị Hà Dương)


Ngày ấy khi hoa sen nở, chao ôi, lòng tôi còn đang lơ đãng
mà tôi chẳng hay. Lẵng của tôi trống không và hoa kia tôi chưa màng.

Chỉ giờ đây, một lần nữa khi nỗi sầu vây bủa, tôi sực tỉnh giấc mộng riêng mang,
nghe mùi hương lạ mong manh trong gió phương Nam nhẹ thoảng.

Hương dịu ngọt mơ màng khiến tim tôi nhói lên niềm khát khao,
dường như hơi thở mùa Hạ nồng nàn đang mong tìm viên mãn.

Tôi đâu ngờ hoa sen đã ở thật gần, hoa sen là của tôi,
Hoa ngọt ngào tuyệt diệu chính từ sâu thẳm tim tôi bừng nở.


http://www.poemhunter.com/poem/lotus/