Saturday, 30 May 2009
Singapore cuối tuần
1.
Thứ sáu. Mờ sáng. Hà Nội thật yên tĩnh. Dường như có thể cảm nhận được từng hơi thở nhẹ của thành phố qua làn sương mỏng trước kính xe. Tôi bắt đầu một chuyến du hành của riêng mình - món quà bất ngờ mà cuộc đời mang đến, hay nói đúng hơn - là món quà của những người thân yêu dành tặng cho tôi.
Check in. Boarding. Tôi thích cái cảm giác này. Tôi thích ngắm nhìn mọi người ở một nơi như sân bay. Họ rất khác nhau mà lại rất giống nhau. Ở sân bay, thế giới dường như nhỏ bé lại. Bây giờ tôi sẽ đến một nơi hoàn toàn mới lạ: Singapore.
Singapore đẹp. Những con đường mềm mại rợp bóng cây, nhẹ nhàng uốn lượn theo triền dốc thấp. Thích nhất là các hàng cây trông giống như phượng, nhưng tán lá dày hơn và toả rất rộng, từ hai bên đường vươn ra đan vào nhau tạo thành mái vòm xanh mát. Tôi hỏi người lái taxi tên loại cây này là gì, ông nói một từ tiếng Quan Thoại nghe siao sing gì đó, rồi giải thích nó có nghĩa là „raining tree”. Các cây cầu vượt đều được trồng hoa giấy phủ kín hai bên thành , trông như những dải hoa bắc ngang đường. Singapore là thành phố của cây xanh, chỗ nào trông cũng như công viên . Khí hậu Singapore rất ôn hoà, quanh năm chỉ có một mùa, nhiệt độ khoảng từ 26-30 độ C. Ở đây có vô số các loài hoa phong lan. Loài phong lan mang tên Vanda Miss Joaquim đã được chọn làm loài hoa biểu tượng của Singapore, bởi nó có sức sống mãnh liệt và nở hoa quanh năm, tượng trưng cho tình yêu cuộc sống và sự phát triển mạnh mẽ của đất nước này.
Hơn 3/4 dân Singapore là người Hoa, còn lại là người Mã Lai và Ấn Đô. Ngoài tiê’ng Anh là ngôn ngữ hành chính, Singapore còn dùng tiếng Quan Thoại (Mandarin), tiếng Mã Lai và tiếng Ấn (Tamil). Ở các bến tàu xe và nơi công cộng, mọi chỉ dẫn đều được ghi bằng bốn thứ tiếng. Người Sing bình thường nói tiếng Anh nghe là lạ - nhè nhẹ và hơi ... xủng xoẻng. Không phải English mà là ...Singlish. Không phải „ô key” mà „ô key là” :-)
Singapore rất trẻ, ra đường gặp toàn thanh niên, trung niên ít và hầu như không thấy người già. Đây là điều rất gây ấn tượng cho tôi, vì ở châu Âu đi ra đường chỉ thấy người già, hoàn toàn trái ngược với ở đây.
Hơn 90% dân Singapore dùng điện thoại di động. Với mức lương tháng trung bình 2500 S.$ (khoảng 1500 USD) thì một chiê’c điện thoại di động gia’ khoảng vài trăm S$ không phải là một khoản chi lớn. Người Sing luôn thích „lên đời” điện thoại. Trên tàu xe „người người nói điện thoại”, các kiểu chuông, các kiểu nhạc, các kiểu tít tít bíp bíp, rất là vui tai.
Giao thông công cộng ở Singapore rất thuận tiện, có xe buýt và xe điện ngầm MRT (Mass Rapid Transit). Nhiều xe buýt hai tầng, trên mỗi xe đều có vài màn hình chiếu các chương trình TV. Đi xe buýt hay MRT, tôi rất thích thú vì không cần phải rút thẻ vé ra khỏi ví, cứ để nguyên cả ví mà dí vào chỗ cảm ứng, máy sẽ nhận ra thẻ, và tự động thực hiện các thao tác liên quan. Thật là tiện lợi!
Người Singapore có truyền thống xếp hàng. Chỗ nào cũng thấy họ làm những song chắn để mọi người đứng xếp hàng vào giữa. Khi đứng trong hàng không được hút thuốc, nếu không sẽ bị phạt 500 S$. Vứt rác lung tung bị phạt từ 500 S$ đến 1000 S$. „Luật pháp” là một từ thực sự có ý nghĩa ở đất nước này.
Sau một hồi đi dạo ở khu trung tâm thành phố, những toà nhà cao, những dãy cửa hàng bán đồ hiệu, những trung tâm shopping.v.v.. không gây hứng thú cho tôi lắm. Tôi không có nhu cầu về hàng điện tử, còn quần áo, mỹ phẩm, đồ dùng .... thì cũng giông giống ở các nơi khác. Hơn nữa, vì quỹ thời gian có hạn nên tôi không xếp mục „shopping” vào „chương trình”. Nhưng tôi cũng ghi nhận được một điều: ở đây toà nhà nào cũng như vừa mới xây. Mọi thứ đều sạch sẽ và được chăm chút cẩn thận. Singapore là nơi sạch nhất mà tôi đã từng đến.
Đã về chiều, tôi và hai người bạn quyết định đến Night Safari. Đây là vườn thú đêm đầu tiên và duy nhất trên thế giới, mở cửa từ 19h30 cho đến nửa đêm. Có thể đi bộ, nhưng phần vì nhát gan, phần vì tôi hơi mệt sau cả ngày hết bay rồi lại lang thang, nên chúng tôi quyết định đi bằng tram (đoàn tàu bánh hơi nhỏ, có mái nhưng không có kính che hai bên). Trời đã tối hẳn. Ánh sáng được bố trí rất tự nhiên, dìu dịu như ánh trăng. Cảnh vật hệt như ở trong một khu rừng nhiệt đới. Suối chảy, thác reo. Có lúc tàu phải lội qua một đoạn đường ngập nước, cây cối hai bên um tùm rậm rạp. Tiếng sói Ấn Độ hú thê thảm. Tiếng côn trùng ỉ eo. Rồi bỗng nhiên đi qua một chiếc cầu, và mở ra trước mắt là một dòng sông rộng mênh mông.... Những cảnh tượng luôn thay đổi trước mắt bạn. Trong Night Safari du khách không được chụp ảnh. Ánh đèn máy ảnh sẽ làm cho các con vật khó chịu và chúng có thể tấn công bạn. Hổ, báo, sư tử, mèo rừng, voi, gấu, tê giác, hà mã, sói, hươu nai, linh dương, khỉ vượn, chim chóc và bao nhiêu loài vật khác tôi chẳng thể nhớ nổi tên, thản nhiên đi lại, ăn uống. Bây giờ tôi mới biết là hơn 90% các loài vật sống về đêm. Bởi vậy thời gian để quan sát chúng thích hợp nhất là ban đêm chứ không phải ban ngày. Chúng không hề buồn ngủ như tôi đã tưởng tượng. Có lúc đoàn chúng tôi phải dừng lại vì một con gấu to chắn ngang trước mũi tàu. Bác lái tàu bóp còi một cái, thế là nó hiền lành bỏ đi.
Chúng tôi ra khỏi Night Safari thì đã hơn 10 giờ đêm. Bữa tối đầu tiên ở Singapore rất đơn giản: mì vằn thắn và món thịt xiên nướng satay. Một ngày đã trôi qua với nhiều cảm xúc và ấn tượng.
2.
Thứ bảy. Ánh nắng nhẹ nhàng lọt qua cửa sổ. Hôm nay, điểm đến của chúng tôi là Jurong Birdpark, nơi đã được du khách bình chọn là điểm du lịch yêu thích nhất của Singapore năm 2002.
Jurong Birdpark là vườn chim lớ n nhất châu Á Thái Bình Dương, với hơn 8000 con chim của khoảng 600 loài. Người ta gọi Jurong Birdpark là „hơn cả thiên đường của các loài chim”. Có vô số các loài vẹt đủ màu sắc sặc sỡ, các loài chim tu căng, chim thiên đường, hạc, chim mỏ sừng, cú mèo, chim ca’nh cụt....Ở một đầm nước người ta nuôi 1001 con hồng hạc, là nơi tập trung nhiều hạc nuôi nhất trên thế giới.
Trong Jurong Birdpark có một thác nước nhân taọ cao nhất thế giới, xung quanh cây cối được trồng um tùm tạo cho người xem có cảm giác như đang ở trong rừng châu Phi. Ở đây các loài chim được thả bay tự do.
Một nơi thú vị nữa là Jungle Jewels, với khung cảnh của rừng rậm Nam Mỹ, nơi du khách có thể xem các loài chim ruồi (hummingbirds). Người ta nói chim ruồi vỗ cánh trung bình 80 lần một giây, nhanh hơn cả khả năng ghi nhận của mắt người.
Rời Jurong Birdpark, chúng tôi thẳng tiến Sentosa, hòn đảo du lịch cách trung tâm thành phố 15 phút đi xe buýt. Sentosa tiếng Mã Lai có nghĩa là „yên tĩnh và thanh bình”. Từ bờ bên này, chúng tôi đi cáp treo ra đảo. Từ trên cáp treo, tôi đã thấy cái đầu trắng của Sư tử Biển – Merlion - biểu tượng của Singapore. Theo truyền thuyết, vào khoảng thế kỷ XIII có chàng hoàng tử Mã Lai bị dạt vào một hòn đảo hoang. Hoàng tử nhìn thấy một con vật nửa sư tử nửa cá, nên đặt tên cho hòn đảo là Singa Pura, có nghĩa là Thành phố Sư Tử (Lion City). Cái tên Singapore bắt nguồn từ đó. Tượng Merlion cao 37m. Từ trên đỉnh đầu của Sư tử biển du khách có thể nhìn thấy toàn cảnh Singapore và một vùng trời nước bao la. Ban đêm, người ta chiếu đèn laser từ mắt Sư tử biển, trông tựa như nó đang ngồi dõi theo và canh giữ cho cuộc sống thanh bình của cư dân trên hòn đảo xinh đẹp này.
Phía đông Sentosa là bãi biển Palawan. Từ đây, đi băng qua một cây cầu treo bằng gỗ lắc lư dập dềnh, chúng tôi ra đến một nơi mà người ta cho rằng đó là điểm cực nam của lục địa châu Á, hoặc điểm gần xích đạo nhất của châu Á. Một đôi uyên ương đang chụp ảnh cưới ở đó, cô dâu người Ấn Đô da ngăm đen trông rất xinh. Tôi nhớ có lần đã đọc ở đâu đó rằng Singapore là một trong những nước có dịch vụ chụp ảnh cưới đẹp nhất trên thế giới.
Buổi tối ở Sentosa đèn sáng lung linh, trông xa như một khay châu báu khổng lồ . Dọc theo Fountain Garden là những vòi phun nước đủ màu. Các bậc thang đều được kết đèn sáng lóng lánh. Một nhóm thanh niên vỗ trống rộn rã, những du khách trẻ quây quần xung quanh và nhảy múa cuồng nhiệt, không khí vô cùng vui nhộn. Nhưng chỉ lát nữa thôi là tất cả sẽ tập trung ở Musical Fountain để xem biểu diễn nhạc nước. Musical Fountain ở đây nổi tiếng thế giới có lẽ vì Singapore là nước đầu tiên có loại hình này. Không chỉ là nước lên xuống và thay đổi màu sắc theo tiếng nhạc, màn trình diễn 45 phút với những hình ảnh của một Sentosa huyền diệu trong đêm, với hiệu quả đặc biệt của ánh sáng laser, kỹ thuật đồ họa vi tính và những cột lửa ở Musical Fountain thực sự đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc và ấn tượng. „People from the West, people from the East, forget about troubles, gather here in Sentosa...” Phải rồi, ở đây, trong một đêm đầy sắc màu như thế này, bất cứ điều phiền muộn nào cũng sẽ tan biến. Tâm hồn ta sẽ trở nên trong suốt và lóng lánh sắc màu…
3.
Chủ nhật. Nắng thật đẹp. Những cây cọ cảnh thân đỏ rực, lá xanh mướt óng ả trong màu vàng mơ của nắng sớm. Giàn hoa giấy đổ tràn một thác màu hồng tươi trước thềm. Buổi sáng miền nhiệt đới tưng bừng màu sắc. Ngày mới bắt đầu, rực rỡ như một ngày hội.
Tôi đến chơi với hai bạn đang học ở trường Đại Học Công Nghệ Nam Dương (Nanyang Technological University - NTU), cách trung tâm thành phố khoảng 25km. Khuôn viên của trường rộng 200 héc ta, do kiến trúc sư nổi tiếng thế giới Kenzo Tange thiết kế. Có các tuyến xe buýt để đi lại trong trường. Trường đẹp như một khu nghỉ mát, cây cối xanh tươi, hoa lá rực rỡ, không khí trong lành. Các ký túc xá trông sạch sẽ và xinh xắn. Mọi toà nhà của các khoa đều rất hiện đại. NTU là một trường đại học trẻ, mới được thành lập từ năm 1955. Khoảng 1/3 sinh viên là người nước ngoài. Hàng năm có khoảng 50 sinh viên Việt Nam đến học ở đây.
Cuối cùng thì cũng đến giờ phải ra sân bay. Từ trường NTU đến sân bay Changi là „hai đầu đất nước”. Chúng tôi đi „xuyên Sing” từ tây sang đông theo xa lộ PIE, một xa lộ tuyệt đẹp với rất nhiều „raining tree”. Tạm biệt những cây „raining tree” dễ thương, tạm biệt Singapore, hòn đảo thanh bình đã cho tôi những ngày cuối tuần đáng nhớ!
(2003)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
2 comments:
Đọc phần mở đầu, mình kêu lên, "ồ, bạn Linh đang về VN và đi Sing chơi nữa!" nhưng đọc đến cuối mới biết Linh đi từ năm 2003 cơ. Hehehe, nhưng được đi là thích rồi :)
Mình thì chưa tới Sing bao giờ, chỉ nghe nói là rất sạch.
Hì, hôm qua (và hôm nay) dọn dẹp nốt bên Yahoo 360, còn cái chổi cùn rế rách nào thì mình đưa nốt lên đây ấy mà :)
Post a Comment