Monday, 15 June 2009

Chiếc áo của Apollo

Láng giềng của Simon là Apollo – một người không đoán được tuổi, gầy và ít nói. Anh đứng trước nhà và đang là áo trên bàn. Anh có chiếc bàn là than to, cũ và rỉ sét. Cái áo còn cũ hơn. Để miêu tả nó, phải dùng đến ngôn ngữ của các nhà phê bình nghệ thuật, của những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại đỏng đảnh, các chuyên gia của chủ nghĩa tuyệt đỉnh, nghệ thuật thị giác và chủ nghĩa biểu hiện trừu tượng. Đó chính là tuyệt tác của nghệ thuật ghép vải, nghệ thuật phi hình, nghệ thuật cắt dán và nghệ thuật quần chúng, là màn biểu diễn trí tưởng tượng tót vời nhất của những người thợ may mà chúng tôi đã đi ngang trên đường từ Kampala đến đây. Bởi vì chiếc áo này hẳn đã phải thủng không biết bao nhiêu lần, có không biết bao nhiêu miếng và mẩu của đủ thứ vải, màu và chất liệu khác nhau, đến mức không cách gì xác định được màu sắc và chất vải của cái áo thủy tổ nguyên bản đầu tiên, cái áo đã khởi đầu cho cả quá trình sửa đổi, biến hình dài lâu mà kết quả của nó giờ đây đang nằm trước mặt Apollo trên cái bàn dùng để là quần áo.

(Trích Gỗ Mun, R. Kapuściński)

3 comments:

ANH said...

"...màn biểu diễn trí tưởng tượng tót vời nhất..."
chắc phải là "tuyệt vời" nhất chứ hả?

Thái Linh said...

Không phải tuyệt vời, mà là tót vời :)

ANH said...

Ở 3lan ngần đấy năm mà vốn từ Việt tốt ghê. Cứ tưởng wrong typing, giờ tra từ điển hóa ra có từ tót vời thật vì chưa bao giờ dùng cái từ đó cả